CHIỀU THANH BÌNH
“Ngồi yên lặng lẽ, màu trời rơi đẹp đẽ Gió đưa thoảng tiếng chuông vừa nghe Tìm trong đó trái tim yêu thương người Thương từng tia nắng tinh khôi…” (Khúc ca chiều thanh bình) Ánh chiều tà ở Thảo Cầm Viên (Ảnh: Lan Anh) Có những chiều dịu dàng khi nắng không còn gay gắt, chút nắng còn vương trên những tán lá me xanh. Có những buổi chiều không vội vã, cùng người thân, bạn bè dạo trên những con phố thân quen, cùng sẻ chia đong đầy những niềm vui bình dị. Không gian chiều mở ra thật tấp nập cùng bao bộn bề cuộc sống, tiếng còi xe hối hả, tiếng rao trên hè phố, hương thơm của phố phường lan tỏa, mùi thơm của các món ăn đường phố thật hấp dẫn, mùi bún thịt nướng, cơm tấm, bún riêu, khoai lang nướng thơm lừng, tiếng nói cười rộn rã đâu đây, tạo nên một bức tranh đa dạng sắc màu. Điều ý nghĩa, thú vị không chỉ là dạo phố, mà dành thời gian cho những người thân thương, nói dăm ba câu chuyện, cùng nhau cười vui vẻ, uống cùng nhau ly nước mát, ngắm dò...