BÀI CA KHÔNG QUÊN!
Chúng ta đang sống trong những ngày cuối Tháng 7, tất cả đang hướng về ngày Thương binh Liệt sỹ 27.7, là dịp để tưởng nhớ, thành kính dâng nén hương,tri ân sâu sắc công lao của các Anh hùng, đã chiến đấu, hy sinh vì độc lập, tự do, vì sự bình yên của Tổ quốc hôm nay. Mỗi phút giây sống trong hoà bình được đánh đổi bằng bao xương máu của hàng triệu người con ưu tú của Dân tộc. “Nước mắt mẹ không còn vì khóc những đứa con Lần lượt ra đi… đi mãi mãi… Thời gian trôi qua vết thương trên thịt da đã lành theo năm tháng Nhưng vết thương lòng mẹ vẫn còn nặng mang” (Người mẹ của tôi) Cho dù bao năm tháng có qua đi, nhưng nỗi đau, niềm thương nhớ, lòng biết ơn thì còn mãi mãi. Mỗi con người ngã xuống, mỗi phần xương máu mất đi là tô đậm sâu thêm những dấu son lịch sử chói lọi trong sự nghiệp hàng ngàn năm dựng nước và giữ nước của Dân tộc Việt Nam. Nhành Lan trắng nhớ thương! (Ảnh Đặng Phơ) Trong những cuộc trường chinh, hàng triệu...