BÀI CA KHÔNG QUÊN!

  Chúng ta đang sống trong những ngày cuối Tháng 7, tất cả đang hướng về ngày Thương binh Liệt sỹ 27.7, là dịp để tưởng nhớ, thành kính dâng nén hương,tri ân sâu sắc công lao của các Anh hùng, đã chiến đấu, hy sinh vì độc lập, tự do, vì sự bình yên của Tổ quốc hôm nay. Mỗi phút giây sống trong hoà bình được đánh đổi bằng bao xương máu của hàng triệu người con ưu tú của Dân tộc.

  “Nước mắt mẹ không còn vì khóc những đứa con

   Lần lượt ra đi… đi mãi mãi…

   Thời gian trôi qua vết thương trên thịt da đã lành theo năm tháng

   Nhưng vết thương lòng mẹ vẫn còn nặng mang” (Người mẹ của tôi)

  Cho dù bao năm tháng có qua đi, nhưng nỗi đau, niềm thương nhớ, lòng biết ơn thì còn mãi mãi. Mỗi con người ngã xuống, mỗi phần xương máu mất đi là tô đậm sâu thêm những dấu son lịch sử chói lọi trong sự nghiệp hàng ngàn năm dựng nước và giữ nước của Dân tộc Việt Nam.

Nhành Lan trắng nhớ thương! (Ảnh Đặng Phơ)

  Trong những cuộc trường chinh, hàng triệu người con ưu tú đã ngã xuống mảnh đất này, “quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”, làm nên “dáng đứng Việt Nam tạc vào thế kỷ”, “Tổ quốc bay lên bát ngát mùa xuân”.

  Biết bao sinh viên xếp bút nghiên lên đường ra trận, gửi lại những giấc mơ trên giảng đường ngày ấy, “dù rằng đời ta thích hoa hồng, kẻ thù buộc ta ôm cây súng”. Những cô gái TNXP đã để lại tuổi thanh xuân trên những cung đường huyết mạch, hình bóng em in trên đường Trường Sơn trong chiều lá đổ. “Em đứng, đứng ở bên đường. Như quê hương, vai áo bạc, khoác súng trường.”Chiến tranh càng khốc liệt, nỗi nhớ càng đậm sâu, càng da diết vô ngần, “cùng mắc võng trên rừng Trường Sơn, hai đứa ở hai đầu xa thẳm”.

  Có những tuổi 18, 20 đã dừng lại mãi mãi, những đôi mắt trong veo, ngời sáng, những mái tóc xanh mượt, suôn mềm, những đôi môi hồng tươi, căng mọng, chưa từng yêu, chưa từng biết nụ hôn đầu, đã mơ ước một mùa xuân độc lập, khao khát một tình yêu trong sáng, thuỷ chung, nhưng tất cả đã hiến dâng cho Tổ quốc.

  “Đò xuôi Thạch Hãn xin chèo nhẹ

   Đáy sông còn đó bạn tôi nằm

   Có tuổi hai mươi thành sóng nước

   Vỗ yên bờ mãi mãi ngàn năm” (Lê Bá Dương)

(Ảnh Lan Anh)

  Khắp nơi trên dải đất hình chữ S thân yêu những ngày này, hương trầm vấn vương thơm bên những tấm bia Liệt sĩ, có biết bao Liệt sĩ vô danh,  đã trở thành bất tử, bao Liệt sĩ vẫn còn nằm đâu đó trong lòng đất mẹ Việt Nam và tên anh đã thành tên Đất nước.

  Các Thương binh, bệnh binh, các CCB, các cựu TNXP, người có công, thân nhân Liệt sĩ, các  Mẹ Việt Nam anh hùng được sự quan tâm của Đảng, Chính quyền và toàn dân, đã vượt qua khó khăn, vươn lên trong cuộc sống, nhiều người trở thành những tấm gương sáng trong thời bình, tiếp tục đóng góp những giá trị tốt đẹp cho xã hội.

  “Vết chân tròn vẫn đi về trên con đường mòn cát trắng quê tôi

    Anh thương binh vẫn đến trường làng

    Vẫn ôm đàn dạy các em thơ bài hát quê hương” (Vết chân tròn trên cát)

  Mỗi nén hương thắp lên tưởng nhớ các Anh hùng liệt sĩ, cũng là tấm lòng sâu sắc tri ân các Bà mẹ Việt Nam anh hùng, với sự hy sinh lớn lao vô bờ bến, thẳm sâu. Những người mẹ đã sinh ra, nuôi nấng, dạy dỗ những đứa con dấu yêu và hiến dâng cho Tổ quốc. “Người vợ nào, người mẹ nào ngậm ngùi nuốt lệ khi chồng con không trở về”… Nghĩ về các mẹ, lòng chúng ta nghẹn ngào, rưng rưng, cảm phục. Xin được hát về những người mẹ Việt Nam, hát về những người mẹ anh hùng!

  “Đời dâng hiến giống nòi, mẹ sống giữa gian lao

   Vì Đất nước hy sinh cả cuộc đời

   Mẹ đã có ngàn đứa con, mẹ đã có cả nước non

   Mẹ mãi mãi cùng con trên đường dài

   Núi sông hôm nay biết ơn người mẹ hiền” (Hát về những người mẹ Việt Nam)

  Mỗi độ Tháng 7 về, phía chân trời xa ngời lên màu hoa đỏ, như nhắc nhớ các thế hệ mai sau giá trị của hoà bình hôm nay. Chúng ta được sống trong hoà bình không thể quên, không được phép lãng quên sự hy sinh cao cả của cha ông, cỏ xanh kia cũng không nỡ vô tình, “cỏ xanh non tơ, xin chớ vô tình với người hy sinh trên mảnh đất quê mình”!

  Kính mong anh linh các Liệt sĩ đời đời yên nghỉ!

  Kính chúc các Thương binh, bệnh binh, các CCB, các Cựu TNXP, các Mẹ Việt Nam anh hùng, thân nhân Liệt sĩ, người có công luôn được sống mạnh khỏe, bình an, hạnh phúc trong sự trân trọng, chăm sóc, thương yêu của Đảng, Nhà nước và toàn dân tộc!

Sử quân tử trong nắng chiều Tháng 7 (Ảnh Lan Anh)

  Xúc động về lịch sử đau thương và hào hùng của Dân tộc, càng trân trọng hơn giá trị của nền độc lập, tự do hôm nay. Chúng ta cùng đồng lòng, đóng góp sức mình để Đất nước ngày càng phát triển sánh vai cùng bè bạn Quốc tế, để Việt Nam mãi hùng cường trong thời đại mới, mãi rạng rỡ Việt Nam!

  “Này bạn thân nơi năm châu bốn phương

   Việt Nam đất nước chúng tôi xin chào

   Ngày nào còn chìm trong khói bom

   Mà giờ đây cất cao lời ca vang

   Một ngày cha ông vang danh núi sông

   Một ngày Đất nước đứng lên thanh bình

   Ngày dựng xây cùng bao cánh tay

   Ngày hôm nay bước lên cùng anh em”

  (Hãy đến với con người Việt Nam tôi)

Sài Gòn, ngày 26.07.2023

Anh Huỳnh Lan

   Email: anhhuynhlan03@gmai.com

         Facebook: https://www.facebook.com/anhhuynhlan03/

 Lượt xem trang: 11673

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

HỌP MẶT K22C. 2024 – NỒNG NÀN LẠNG SƠN

MỘT THOÁNG VŨNG TÀU

THÁNG BA ĐIỂM HẸN